(Lời tác giả: Tôi vẫn thường có một tâm niệm ấp ủ là viết một bài viết thật hay để tặng cô Thanh Thúy.... mãi đến bây giờ tôi mới có thể thực hiện!)
 Nếu phải được lựa chọn 1 tiếng hát được xem là đặc biệt nhất trong làng tân nhạc Việt Nam, chắc chắn tôi sẽ chọn cái tên: Thanh Thúy. Vì trong làng âm nhạc Việt Nam vẫn chưa có một tiếng hát nào lạ, đặc biệt như vậy, không lẫn với bất kì ai, và cũng không có một người nào bắt chước nổi. Tiếng hát cô đặc biệt thế nào, ma mị, liêu trai như thế nào chắc tôi cũng không cần nhắc lại nữa làm gì vì đối với thế hệ người yêu nhạc Việt, không ai là không biết và một lần nghe thử. Đối với thế hệ người đi trước, Thanh Thúy là tiếng hát của một trời kỷ niệm, đối với thế hệ sau như tôi, khi nghe tiếng hát của cô cũng phải trầm trồ, xuýt xoa thán phục trước tiếng hát có một không hai này.
Tôi nghe Thanh Thúy ngày tôi còn nhỏ lắm, khoảng 6, 7 tuổi gì đó (cái tuổi bắt đầu biết nghe nhạc), cô Thanh Thúy đến với tôi hoàn toàn nhờ mẹ, mê yêu và đặc biệt chỉ yêu tiếng hát sương khói này, mẹ bảo ngày mẹ chỉ là một cô bé trước năm 75, thường cùng gia đình hằng đêm ngóng chờ những chương trình ca nhạc trên cái đài radio, không chỉ mẹ, mà gia đình ngoại tôi, ai cũng ngóng chờ nghe tiếng hát của cô - tiếng hát lúc không giờ.....
Ngày đó, tôi còn quá nhỏ đến đủ trình độ mà thưởng thức tiếng hát của cô, có lẽ đối với tôi, tiếng hát cô quá lạ, quá đặc biệt, xin nói thẳng ra là khó để gần như các tiếng hát Hoàng OanhGiao Linh ....... có thể dễ dàng chạm vào trái tim người nghe, nên cho tới tận bây giờ trong tủ nhạc của tôi, số lượng nhạc của 2 vị trên vẫn nhiều hơn Thanh Thúy, nhưng xét ở một phương diện nào đó, tiếng hát của Thanh Thúy vẫn ở một bậc cao hơn, nó ma mị hơn những tiếng hát khác.... Chắc hẳn lý do đó là đúng chứ không dễ gì mà theo Nguyên Sa, “Thanh Thúy là n ca sĩ được ngi ca nhiu nht trong văn thơ Bi vì Thanh Thúy chính là người yêu trong mng ca c mt thế h”… Quả thật là biết bao nhiêu vần thơ, bài hát, nhiều cây bút xuất sắc nhất của Việt Nam đều đã viết và dành những mĩ từ độc đáo riêng cho tiếng hát này, một điều hiếm thấy và có thể nói là duy nhất trong làng tân nhạc Việt Nam
“Liêu trai tiếng hát khói sương 
Nghn ngào nhung nh giòng Hương quê mình
Nghiên su tng nét lung linh
Ging vàng x Huế m tình quê hương.
(Ha sĩ Vũ Hi) 
Bài hát đầu tiên của Thanh Thúy mà tôi được nghe là bài Tiếng Còi Trong Sương Đêm của Lê Trc, hình ảnh u uất, đôi mắt sầu mênh mang khi cô trình diễn bài hát đó đến giờ vẫn ám ảnh trong tôi, ngày nhỏ, tôi có 2 bài hát rất sợ phải nghe, 1 là bài này và bài Kinh Kh do Khánh Ly hát, Kinh Khổ thì cách hòa âm, phối khi lúc đó làm tôi phải rùng mình, kèm theo tiếng hát quá độc chiêu của Khánh Ly làm trong suy nghĩ của 1 đứa bé như tôi phải dựng tóc gáy mỗi khi nghe. Còn bài Tiếng Còi Trong Sương Đêm, mỗi lần nghe Thanh Thúy hát "Con ơi lòng m ê, thương cho chng my dm sơn khê".... thì tôi lại tưởng tượng ra cảnh tương tàn của một miền quê lúc loạn lạc, chiến tranh, rất buồn...... nên tôi sợ!

Thanh Thúy có một giọng hát thật trầm, do đó cô thường đưa các bài hát của cô xuống tông thấp nhất có thể, cùng theo điệu luyến láy kỹ thuật của một người con gái Huế, điều đó làm cho tiếng hát của cô thêm não nùng, bi ai hơn, và các bài hát của cô trình bày cũng có nét đặc biệt hơn so với các nghệ sĩ khác. Có nhận xét cho rằng, tiếng hát của cô trầm và buồn như vậy, một phần nào cũng ảnh hưởng bởi tuổi thơ không mấy hạnh phúc của mình khi song thân đều qua đời sớm, vì cuộc sống bươn chải, với trách nhiệm là một người chị cả tảo tần gánh vác 2 đứa em nhỏ (Thanh Châu và Thanh Mỹ) khiến cô phải lăn lộn vào đời sớm, đứng trước sân khấu đèn màu lộng lẫy đủ màu sắc khi chỉ mới là cô bé 15 tuổi (1958) nên cuộc sống có thể vận vào tiếng hát vào đôi mắt buồn của cô. Tôi nghe nhạc Thanh Thúy không nhiều vì như đã nói, mỗi người có một gu âm nhạc của riêng mình, nên tôi thường nghe các tiếng hát có thể chạm vào trái tim mình như Ngọc Lan, Hoàng Oanh, Giao Linh.... nhưng tôi thật sự bị chinh phục khi trong một dịp tình cờ, tôi được nghe bài Giọt Mưa Thu của Đặng Thế Phong, lần đầu nghe, tôi đã cảm thấy nổi da gà, cô Thanh Thúy trình bày bài này phải nói là hay một cách kinh khủng, tôi đã không kìm chế được mà lên mạng tìm kiếm trong một thời gian rất dài để tìm cho bằng được bài hát này, đối với tôi, nhạc của Đặng Thế Phong là những dòng nhạc mà ẩn chứa cả một nỗi niềm, đại diện cho cuộc sống của cả mười mấy triệu người dân Việt trong những năm 39, 40, trong những ngày đen tối tận cùng của lịch sử Pháp thuộc, đặc biệt là bài Giọt Mưa Thu, mỗi lần tôi nghe, thì cả một cảnh tượng u ám ấy như vẽ trước mắt tôi, đau đáu nhìn về quá khứ, tôi đã nghe không biết bao nhiêu ca sĩ trình bày ca khúc này, nhưng để có thể gói gọn trọn vẹn nỗi niềm của bài hát tới người nghe, để có thể vẽ được bức tranh một buổi tối mưa rơi rả rích ngoài hiên, buồn ảm đạm như thế, duy chỉ có Thanh Thúy.


Có lẽ một phần, đây là bài hát gắn với Thanh Thúy nhiều kỷ niệm nhất, như cô đã kể, cô là một trong những người hát bài hát này đầu tiên vào những ngày phôi thai của làng tân nhạc, Ngày ấy ở trong một con hẻm nằm trên đường Cao Thắng, Sài Gòn. Hằng đêm, có một người mẹ bị lao phổi nặng, đứng tựa cửa nhà thầm thì bài “Giọt mưa thu” ngóng trông con đi làm về. Con gái bà dù mới vào tuổi trăng tròn nhưng tối tối đã phải đi hát ở các phòng trà để kiếm tiền trang trải cuộc sống và lo chữa trị bệnh cho mẹ. Ngay trong một đêm nhạc tại phòng trà Mỹ Cảnh,  có một chàng nhạc sỹ trẻ tròn 20 tuổi, chưa nổi danh, đã đặc biệt ấn tượng tới cô ca sĩ 15 tuổi người Huế, dù chưa ai quen ai, chàng đã viết một mảnh giấy nhỏ đề nghị cô hát bài Giọt Mưa Thu của Đặng Thế Phong. Cô nhỏ nhẹ cám ơn, rồi cất tiếng hát. Khi hát do có tâm sự riêng, nhớ người cha vừa mới qua đời ít tháng và người mẹ cô bị lao phổi đang trong tình trạng trầm trọng. Cô đã không kiềm chế được cảm xúc, cứ để cho tình cảm tràn đầy, cô vừa hát vừa khóc... Người ca sĩ đó chính là Thanh Thúy, còn người nhạc sĩ trẻ ấy, chính là Trnh Công Sơn. Sau này, khi trở về Huế, có lẽ vào một đêm mưa, cơn mưa của Huế, nhạc sỹ TCS đã nhớ lại những giòng nước mắt lăn dài trên má của cô ca sĩ trẻ với số phận bất hạnh, “nhng git nước mt y như mt cơn mưa nh trên tâm hn mng manh ca tôi đã khiến tôi phi lùi xa hơn na v mt cõi đi nào còn xa xôi hơn đã tng làm tôi nh l. Phi có mt ni tuyt vng nào đó khi đu đ tôi không ngng dan díu vi nhng git nước mt ca đi làm ca ci riêng tư. Eva ăn trái cm và s sng thành hình. Tôi e cũng đã tng nut nhng git nước mt đ biết tn tình nói v nhng git nước mt kia. Nhng git nước mt đó đã tr thành mt ám nh, thôi thúc làm bùng lên ngn la sáng to đang âm cháy trong tôi. Và, tôi đã viết ra như không kim gi được:
Bun ơi trong đêm thâu
Ôm p giùm ta nhé
Người em thương mưa ngâu
Hay khóc su nhân thế
Tình ta đêm v có m từng cơn mưa em chưa (…)

Thế là bài hát Ướt Mi ra đời, đây là bài hát có thể nói đầu tay của Trịnh Công Sơn dù hiểu theo đen hay nghĩa bóng đi chăng nữa, và nó dành tặng riêng cho Thanh Thúy, bài hát được giới mộ điệu đón nhận nồng nhiệt đã giúp Trịnh Công Sơn có một chỗ đứng riêng trong nền nghệ thuật, nên có thể nói Thanh Thúy là người đầu tiên giới thiệu Trịnh Công Sơn đến với công chúng, Khánh Ly sau này chỉ là người tiếp tục mở rộng ra thôi. Cần phải nói thêm là 1 năm sau đó (1959), vẫn còn ấp ủ hình ảnh người con gái ấy, TCS đã viết tặng riêng một bài hát cho cô, Thương Mt Người như để chia sẻ trên đôi vai cô ca sĩ trẻ sớm gánh chịu nỗi nhọc nhằn, trong đó có những câu sau:
Thương ai v ngõ ti Sương rơi ướt đôi môi Thương ai bun kiếp đi lnh lùng ánh sao rơi. Thương ai v xóm vng Đêm nay thiếu ánh trăng Đôi vai gy ướt mm người lnh lm hay không. Thương n cười Và mái tóc buông lơi Mùa thu úa trên môi Tng đêm qua ngõ ti Bàn chân âm thm nói Lng nghe gió đêm nay Ngi ai but đôi vai B vai như giy mi S nghiêng hết tình tôi
Dù rằng lúc ấy, Thanh Thúy không hề biết 2 bài hát trên hình ảnh mà TCS nhắc đến chính là mình, còn đối với TCS, người đã từng trải qua rất nhiều cuộc tình, nhưng riêng đối với Thanh Thúy, thì mối tình tuy chỉ thoáng qua, nhưng ông lại tâm sự nó lại đặc biệt nhất, không đêm nào ông có thể thiếu hình ảnh cùng tiếng hát của nàng..... Một chuyện tình đơn phương, thầm lặng, nhưng đẹp, kết tinh của chuyện tình ấy là 2 bài hát nổi tiếng của TCS.
Không chỉ riêng TCS mới dành cho cô những tình cảm, bài ca chứa chan mà hằng hà sa số những nhà thơ, nhạc sĩ, nhà văn, ký giả thời ấy cũng đã hết lời ca ngợi và tán dương cô nồng hậu, một người ca sĩ với giọng hát buồn, đôi vai gầy guộc nhỏ, âm thầm, không tai tiếng, hiền hậu, khoan dung, có thể nói cô mà hình mẫu mà khiến nhiều người ngày trước phải say mê, thán phục. Trong đó nổi bất nhất là cảm tình của nhạc sĩ Trúc Phương đối với cô, nếu nói Khánh Ly - Trnh Công Sơlà cặp "tiếng hát vi cung đàn" nổi bật nhất của Việt Nam, thì Thanh Thúy - Trúc Phương chắc cũng không kém cạnh, âu nghĩ, nếu tôi có nói thêm về mối thâm tình này cũng là dư thừa vì vốn dĩ không còn gì để nói thêm, không ai hát nhạc Trúc Phương bằng Thanh Thúy, đó là sự thật không thể chối bỏ, hầu như tất cả bài hát của Trúc Phương đều ưu ái cho Thanh Thúy trước hết, và không bài nào mà cô chưa từng hát.... Tiếc thay đó là một chuyện tình có duyên mà không phận, có thể là "tại anh không nói hay tại em không biết" mà mỗi người sau này đều có niềm vui riêng của mình, nhưng trên sân khấu và ngoài đời thường, 2 cái tên của họ vẫn là một cặp mà không ai có thể thay thế, cho đến sau này, khi gần tạ thế (1995), dù cho cuộc sống khó khăn, túng thiếu tại quê nhà, nhạc sĩ Trúc Phương vẫn đau đáu nhìn về trời xa mà nhớ thương bóng hình cũ. Trong nhạc phẩm cuối cùng: “Mắt chân dung để lại” của Trúc Phương vẫn ẩn hiện bóng hình của Thanh Thúy: “Gửi người xưa bỏ ta để đôi mắt lại, giọt vắn giọt dài mãi đọng vũng bùn nhỏ, ta và em đã trót thiên thu nhầm lỡ”. Sau khi ông mất, Thanh Thúy cũng đã cho phát hành một CDs đặc biệt Thanh Thúy và những tình khúc Trúc Phương, trong Cds này, cô hát với tất cả nỗi niềm của mình cho cố nhân mà vĩnh viễn không bao giờ gặp lại, và đoạn cuối Cds, cô có những lời tâm tình, chia sẻ, tiễn biệt cũng như tri ân vô cùng cảm động dành cho ông. Đây cũng là Cds quý giá nhất mà mẹ tôi luôn yêu thương giữ nó suốt 16 năm qua. Li kết: Nói ti Thanh Thúy thì phi nói nhiu lm vì cuc đi cô quá đc bit trên nhiu khía cnh, t âm nhc, đin nh, đi thường, nhng biến c ...vv.... Bn thân tôi cũng không phi là mt người say mê, li nh tui, kiến thc li hn hp, nên đ viết v mt Danh Ca vi hơn 50 năm trong ngh như thế, qu là mt vic hết sc khó khăn. Nhưng tôi vn mun th sc đ nói lên nhng cm nghĩ, nhng nh hưởng ca tiếng hát cô đi vi riêng cá nhân tôi. Nếu có gì sơ sut xin bn đc gn xa thông cm. <Trong quá trình viết bài này, tôi đã phi ti mt lot các bài hát ca cô v đ nghe, càng nghe càng cm thy nghin!>
Mi các bn thưởng thc mt bài hát mà Tori thích nht qua tiếng hát Thanh Thúy: Mt Chuyến Bay Đêm

No comments